Để nền kinh tế duy trì được nội lực của đất nước, các nỗ lực giao thương quốc tế luôn được đặt lên hàng đầu. Với những dự án lớn như xây dựng tuyến xe lửa dài 13.000 km nối Trung Quốc và Mỹ, nhân loại sẽ được chứng kiến một “tuyến đường sắt tơ lụa” mang lại những lợi ích ngoài sức tưởng tượng. Nhưng dường như, mọi thứ không đơn giản như vậy …
Năm 2014, hàng loạt tờ báo lớn đã đưa tin về việc tuyến đường sắt do Trung Quốc xây dựng. Nếu thành công, đây sẽ là một thành tựu to lớn kết nối tình hữu nghị giữa hai cường quốc, đồng thời thúc đẩy các hoạt động thương mại, du lịch và cải thiện một loạt các yếu tố môi trường. Tuy nhiên, nhiều năm sau, tương lai của dự án vẫn là một ẩn số.
Đường ray dài 13.000 km sẽ đi từ Trung Quốc đến Nga, đến Canada và sau đó đến ga cuối của Mỹ. Khi đi qua eo biển Bering, vùng nước hẹp nối Thái Bình Dương và Bắc Băng Dương, con tàu sẽ phải sử dụng một đường ray dưới nước để hoàn thành hành trình.
Khi được hỏi, các quan chức Trung Quốc đã xác nhận tính khả thi của dự án. Theo China Daily, Trung Quốc đã sở hữu đủ nguồn lực và công nghệ cao để thực hiện con đường không tưởng.
“Ngay bây giờ, chúng ta đang nói chuyện. Nga cũng đã xem xét dự án này trong nhiều năm ”, Wang Mengshu, chuyên gia đường sắt tại Học viện Kỹ thuật Trung Quốc, nói với The Guardian.
Đi đường tắt qua eo biển Bering đến Bắc Mỹ, chúng ta sẽ được đi khắp lục địa chỉ trong 2 ngày.
Thông thường, tàu hỏa trên đường ray vẫn được coi là phương tiện công cộng thân thiện với môi trường nhất. Xe lửa có thể chứa đến hàng chục nghìn hành khách và có lượng khí thải thấp hơn đáng kể so với ô tô. Theo ước tính, tàu thủy thải ra 14g CO2 khi chở khách đi 1 km, với máy bay con số này lên tới 285g.
Các tuyến đường sắt tốc độ cao, được sử dụng để chở cả người và hàng hóa, rất hiệu quả. Một đoàn tàu chạy bằng năng lượng tái tạo sẽ mang lại hiệu quả cao hơn nữa.
Dữ liệu cho thấy tàu cao tốc thân thiện với môi trường.
Theo The South China Morning Post, chi phí ước tính lên tới 200 tỷ USD. Số tiền lớn là một trong nhiều nguyên nhân khiến dự án bị đình trệ đến nay. Nhưng xét về hệ thống đường sắt vốn đã rất ấn tượng của Trung Quốc, với tổng chiều dài lên tới 37.000 km, thì về mặt lý thuyết, dự án đầy tham vọng vẫn còn khả thi.
Ngoài ra, Trung Quốc có hệ thống tàu hỏa thương mại nhanh nhất thế giới. Nối sân bay Phố Đông với hệ thống tàu điện ngầm Thượng Hải, tuyến tàu chạy bằng công nghệ nam châm siêu dẫn giúp người Trung Quốc di chuyển nhanh chóng giữa nội thành và ngoại ô.
Ở góc độ môi trường, sử dụng tàu hỏa làm phương tiện giao thông công cộng sẽ giúp giảm lượng khí nhà kính mà các hoạt động giao thông tạo ra. Một báo cáo được công bố vào năm 2019 cho thấy đường sắt cao tốc đã giúp “giảm ô nhiễm môi trường ở Trung Quốc tới 7,3%”.
Thủ tướng Đức Angela Merkel đi tàu điện ngầm của Trung Quốc vào năm 2006.
Bất chấp những lợi ích, tuyến đường sắt Trung Quốc-Nga-Canada-Mỹ vẫn là một dự án tốn kém. Nhiều người cho rằng đường sắt vô dụng khi các tuyến đường hàng không, đường biển phục vụ cùng mục đích vẫn tồn tại, thà tiếp tục sử dụng còn hơn bỏ 200 tỷ USD xây đường sắt xuyên lục địa.
Hơn nữa, dự án sẽ là sự hợp tác giữa các quốc gia có mối quan hệ chính trị phức tạp. Một trở ngại khác để biến đường tàu trong mơ thành hiện thực.
Đến thời điểm hiện tại, đường tàu xuyên lục địa, có đoạn đường nằm dưới mực nước biển vẫn chỉ là mơ ước.
Xem Washington Post, The Guardian, Euro News
Tổng hợp: Công Nghệ Chính Nhân